Lòng cô gái ở bến sông kia.
Cô hồi tưởng lại ba xuân trước,
Trên bến cùng ai đã nặng thề.
...Bỏ thuyền, bỏ bến, bỏ dòng trong,
Cô lái đò kia đi lấy chồng.
Vắng bóng cô em từ dạo ấy,
Để buồn cho những khách sang sông...
Trích thơ Nguyễn Bính
Chúng tôi có dịp thăm viếng chùa Hương là một danh lam thắng cảnh của miền bắc Việt Nam. Chuyến đi là phần thưởng cho một cuộc thi kinh phật mà chúng tôi đã học hành xuyên suốt mấy tháng.
Chúng tôi nhớ lần đi đò vào chùa Hương , tôi nhớ bạn gái ngồi cạnh bên tôi . Bạn có một làn da bánh mật , với dáng người nhỏ nhắn xinh xinh . Trông bạn rất trẻ dù tuổi của bạn không còn trẻ.
Cũng giống cô lái đò nhớ người lữ khách mà cô xao xuyến . Tôi cũng rung động với cảnh non nước hữu tình và người bạn gái ngồi chung với tôi trên chuyến đò ấy như thể em là cô lái đò trong bài hát Sóng Nước Biếc của t/g Phạm Đình Chương.
Tôi được biết đến bản nhạc này, sau bài Dòng sông xanh tức Blue Danube của Johann Strauss II.
Từ đó, mỗi lần có dịp nghe nhạc hoà tấu cùng bạn bè, tôi luôn nghe cả hai bài Valse liên tiếp như một liên khúc về dòng Danube, dòng sông của cảm xúc tiềm ẩn, đầy thơ mộng chảy ngang qua Vienna và Romania - quê hương của hai tác giả của hai khúc cổ điển lừng danh năm châu bốn bể ấy.
...Yêu nàng thiếu nữ ven sông chèo đò
Yêu vì đôi mắt em không hoen mờ
Cho lòng ta nhớ bâng khuâng mong chờ
Cho dòng sông xanh lại trôi lững lờ...